Cô đã lướt mắt qua rất nhiều ngôi nhà, những căn nhà lộng lẫy với những vật bày trí cầu kỳ, sang trọng, mang tính thẩm mỹ cao. Tranh ảnh, thơ văn...
Những ngôi nhà nhộn nhịp, tưng bừng như vũ hội của những người say mê thời trang và ca nhạc.
Nơi tụ họp và khoa trương, khoa trương trí tuệ và khoa trương hình thức. Nơi người ta muốn soi vào mắt người khác để tìm hình ảnh của chính mình!
Nơi triển lãm cá nhân.
Cô cũng lướt qua những ngôi nhà đầy cây cảnh, hoa lá, có chim ca, cá lặn...Thiên nhiên được đóng khung một chiều, hoặc ba chiều một cách cầu kỳ hơn. Cô từng muốn ghé vào những ngôi nhà đó, nhưng biết thừa sẽ thất vọng bởi cái chiều cao gây cảm giác choáng ngợp là điều không thể tìm thấy ở đó.
Cô lướt thật nhanh qua những ngôi nhà mà chủ nhân tỏa cái bóng rợp khắp chung quanh, che tối cả những khung cửa nhà hàng xóm. Những cây đa cây đề xum xuê đến phủ mất cái cội của chính mình.
Có rất nhiều người tụ họp dưới cái bóng cổ thụ ấy. Họ sung sướng cùng nhau hưởng cái thú vui mát mẻ được núp bóng dưới những tàng lá xum xuê. Tán chuyện với nhau về chính cây cổ thụ. Tranh nhau xem ai đã hưởng được bóng mát của nó nhiều hơn, lâu hơn. Cứ y như người ta tranh nhau khắc tên vào danh lam, thắng cảnh.
Họ say sưa đến nỗi nhiều khi cây cổ thụ đã chết khô, trơ cành, trụi lá từ lúc nào, mà họ vẫn ở đó, núp dưới cái bóng của thời dĩ vãng!
Cô thích dừng lại, ngó nghiêng những ngôi nhà lặng lẽ.
Có rất nhiều những ngôi nhà im lắng như chủ nhân.
Nó.
Nó ở trong một ngôi nhà hầu như kín cửa. Những tấm rèm mỏng có thể nhìn xuyên qua từ trong bóng tối. Nhưng lại cản tầm nhìn để có thể từ ngoài thấy được bên trong.
Cần gì phải phủ tấm rèm the ? Khi nó chỉ xuất hiện với cái vẻ sù sì của một con nhím?
Con nhím ấy đã ba lần gõ cửa nhà cô, hai lần đầu, khi cô mở cửa ra nhìn, chỉ còn lại dấu chân. Cô sập cửa, xóa dấu chân nó.
Chẳng ngại ngùng, như không hề nhớ chính mình đã gõ cửa xin vào, nó quay lại lần thứ ba.
Lần này cô mở cửa, tạt thẳng vào mặt nó:
- Không có thời gian thăm viếng thì gọi cửa làm gì? Tôi đã hai lần add rồi delete tên bạn rồi đấy.
Nó thản nhiên như chẳng hề biết đến tự ái:
- Thế à! Tại không có gì để đọc, tôi mất nhiều thời gian ở thư viện.
- Vậy ghé nhà này làm gì?
- Tò mò, thích. Đơn giản vậy thôi.
Cô đã nhầm rồi sao? Nó không phải là con nhím, nó là con mọt sách?!
Háháha . Cô này chằng quá ta .B chưa bao giờ dám mắng ai như thía cả .Heheheh
Trả lờiXóaKhông mắng nhưng chỉ delete thoai!
Trả lờiXóaCái này gọi là zì ?
Trả lờiXóaBT đã "nhìn thấy" nhà mềnh trong kì này chưa ?
Trả lờiXóaChảnh bà cố luôn. thì cũng có người như vậy mà.
Trả lờiXóaSai ai delete mấy cái còm vậy?
Haha... Sao có người lại nói toẹt vào mặt người khác vậy à? chị thì ko dám! hihi
Trả lờiXóaB đó , định còm để 8 với BT , nhưng nhớ ra đây là nhà P nên ....xóa . heheheh
Trả lờiXóa"- Không có thời gian thăm viếng thì gọi cửa làm gì? Tôi đã hai lần add rồi delete tên bạn rồi đấy.
Trả lờiXóaNó thản nhiên như chẳng hề biết đến tự ái:
- Thế à! Tại không có gì để đọc, tôi mất nhiều thời gian ở thư viện."
Thấy hình ảnh của cô bé ngày xưa ấy :D
...Không biết vô tình hay ..cố ý đây ?? Hai nhân vật Nam & Nữ của PS ..có tính cách hoàn toàn khác nhau . vậy hổng biết có chuyện tình làng Mul không nữa !!...
Trả lờiXóa...mà không có chuyện tình ..là không có hun..hít ....:-((((
Hừ chơi câu trang- viết ngắn tịt! chữ to oành....
Trả lờiXóa.....Nó ..Hắn ...rồi Tôi...? ...nhiều dữ vậy
Trả lờiXóa..rối quá ... ....chắc xĩu !!
Muốn P gởi tặng ông vài cuốn toàn hun hít...hun hít tới đâu luôn. VN bây giờ nhiều "nhà văn" viết chủ đề này lắm nha: Giới thiệu sơ vài tác giả: Đỗ hoàng Diệu, Vi thùy Linh, Kiều Như và Nguyễn Hữu Hồng minh. Đọc hết đi mà chưa liệt..., liệt...liệt mọi dây cảm xúc thì tui giới thiệu thêm cho.
Trả lờiXóaTui nhường cho ông hai nhân vật chính đó. Vì đã có nhân vật nào là chính đâu?
Há há...Ông hãy nhớ: Nhân vật chính không bao giờ bị chết. Đó là nguyên tắc trong phim, truyện. Vì cho nhân vật chính chết, thì hết phim à? Vậy ai chết, họ hổng thể là nhân vật chính. Đúng không?
Tớ bận! Còn viết chữ to cho bỏ ghét. Đọc chữ to hổng sướng mắt sao? Vì chữ nhỏ của thiên hạ làm tới lòi hai con mắt ra rồi nè. Lại hết kính cận thay ra, kính lão thay vào, mệt chết!
Trả lờiXóa