Anh* giảm ga khi xe xuống dốc cầu**, một người đàn ông gầy gò rám nắng***, hai tay giữ cái mâm ****trên đầu, từ trên lề bước xuống đường, loạng choạng và đâm sầm vào xe anh.
Anh thắng xe lại, cái mâm đã rơi xuống đất, những củ khoai mì, khoai lang*****vương vãi chung quanh.
Người đàn ông vội vàng cúi xuống nhặt nhạnh thật nhanh những củ khoai ấy bỏ vào cái mâm. Anh bối rối:
- Là bác đâm sầm vào xe tôi.
Người đàn ông ngước lên, vài giọt nước mắt trên khuôn mặt sạm đen. Ông nói với giọng đầy cam chịu, khốn cùng:
- Dạ, tôi xin lỗi cậu. Chết tôi rồi cậu ơi!
Gạt cánh tay áo sờn lên mắt, rồi ông lại cúi xuống lượm và phủi những củ khoai.
Đang bối rối, anh bỗng thấy nhói lòng.
Anh ước lượng số khoai trên mâm, rút ví lấy 100.000 đ đưa ông.
- Khoai lấm đất cát thế kia sao bán được nữa, ông cầm lấy tiền mà mua khoai khác đi.
Ông già cầm tiền, rối rít:
- Cám ơn cậu, cám ơn cậu lắm.
Một lần lại qua cầu, anh thấy ông già đâm sầm vào người khác. Trong đầu anh lại xuất hiện một phép tính, không phải bao nhiêu củ khoai = bao nhiêu tiền? Mà mỗi ngày bao nhiêu lần đổ khoai và mỗi tháng bao nhiêu tiền? Không khéo thiên hạ bỏ nghề đi bán khoai hết?
Anh chẳng dám đi chậm lại, dù lên cầu hay xuống cầu, họ canh mình, mình canh lại họ cho chắc ăn!
Ghi chú:
* hay chị, cô bác gì cũng có thể là đối tượng.
**xuống dốc cầu, lên dốc cầu, cứ đi chậm là dính.
*** Có khi là bà già hoặc trẻ con từ 12-15 tuổi
**** Cái mâm, cũng có khi là cái mẹt, cái rỗ.
*****Có khi là các loại bánh.
bun thật..lòng tốt bị lợi dụng..
Trả lờiXóaChịu thôi, con người luôn hướng thiện. Câu chuyện cho ta thấy cả 2 mặt của cuộc đời. :)
Trả lờiXóacòn 1 vở kịch nữa, là đội mâm bánh tiêu bánh bò, đang đi bán giửa đám đông, bỗng giật kinh phong sùi bọt mép làm đổ tung tóe, mọi người tội nghiệp xúm lại cho tiền... haizzzz
Trả lờiXóaRồi , cảnh này trước đây vẫn có ở cầu NTP . Chừ bị vạch mặt nên đã chuyển qua " hoàn cảnh " khác rồi .
Trả lờiXóasao nhiều kiểu quá vậy trời
Trả lờiXóa