Chủ Nhật, 3 tháng 6, 2012

Tập truyện ngắn cùng tên: Hơi thở của quỷ.

Bạn đang đọc bản thảo chưa chỉnh sửa của truyện ngắn xuất phát từ ý tưởng của một loài hoa:http://kenh14.vn/c114/20120517025937559/doc-duoc-thoi-mien-co-that-hoi-tho-cua-quy.chn
Rút kinh nghiệm lần trước, tác giả tuyên bố: Truyện được viết ngẫu hứng, hoàn toàn hư cấu, chỉ dành tặng cho bạn bè đọc. Nếu các chi tiết trong truyện có sự trùng hợp với đời thật dù người đó còn sống hay đã chết, dù sự kiện xẩy ra trong quá khứ hay trong hiện tại thì đó cũng chỉ là sự ngẫu nhiên ngoài ý muốn.
, nên tác giả không chịu trách nhiệm kiểm duyệt dưới bất cứ hình thức nào.
 
Lời dẫn chung cho tập nhiều truyện ngắn.

Đó là một loài hoa dại to như một cái kèn. Cái kèn trở nên khổng lồ trong trí tưởng tượng của trẻ thơ và những người mơ mộng.
Chẳng còn ai biết từ đâu, và người nào đã du nhập nó vào xứ sở này? Người ta đã thấy nó từ lâu lắm, những người già sinh ra ở đất này cũng khẳng định họ đã thấy nó từ khi còn bé, nó như một loài cây hoang dại.
Giữa xứ sở muôn vàn màu sắc của hoa, nó chẳng được mấy ai chú ý đến, ngoài lũ trẻ với những trò chơi giàu trí tưởng tượng.
Những cái loa kèn trắng tinh suốt ngày rũ mặt xuống đất cất giấu những giấc mơ. Khi ánh dương vừa khuất núi, nó rón rén ngước mặt lên, mở to dần cái miệng loa cho đến lúc anh xaxophone cũng phải chào thua.
 Và từ đó nó phát ra một mùi hương dịu nhẹ, thoáng như hương Thiên lý. Mùi hương không chỉ mang âm thanh như những chiếc kèn đồng, mùi hương dâng tặng những giấc mơ sống động đầy màu sắc, âm thanh, hình ảnh tuyệt vời ...cho những đứa trẻ rón rén ghé mũi hôn vào nó, tạm biệt trước khi chạy về nhà theo tiếng réo tên của mẹ. Những giấc mơ sẽ khiến đứa bé mĩm cười trong giấc ngủ, quên đi trận đòn ức hiếp của thằng ỷ mình lớn xác.

Mùi hương nhẹ nhàng mỗi lúc lại trở nên đậm hơn theo ánh sáng liệm tắt, đến khi đêm đã phủ một bức màn đen kịt, thì nó đã đặc mùi như Dạ lý hương. Mùi của sự quyến rủ tội lỗi, mùi của những trao đổi xác thân, mùi của dục vọng.
Đến nửa khuya, từng chiếc loa kèn ngước thẳng vào đêm, nhìn như một dàn hợp tấu, vắt kiệt sức của một ngày quang hợp ánh sáng, một ngày kết tinh giữa trời và đất, pha với những giọt sương đọng lại bởi nỗi buồn, nỗi uất ức, nỗi hờn ghen, sự tuyệt vọng, niềm ân hận...Nó tận thu tất cả những cung bậc cảm xúc của loài người, rồi phun thẳng vào đêm, phóng to sự đậm đặc qua cái loa của nó thành mùi của tử khí, mùi của sự phân hủy. Rồi nó lại cúi rũ xuống, giấu mặt vào đất, nó rúm ró thảm hại trong cố gắng cuối cùng giữ lại một đời sau.
Không khí đặc quánh mùi, lẩn quẩn quanh những bụi loa kèn, chờ làn gió trong veo lướt ngang thung lũng, để pha loãng và phát tán chủng tử của nó.
 Những tán thông bắt đầu reo vui đón gió, không cần đợi cơn gió dừng chân, chúng níu theo...
Cơn gió lùa vào từng ô cửa mở, nhẹ dần và hòa tan vào không khí. Không khí có mùi hương Dạ lý.
Nó thu nhỏ mình hết mức có thể, không kềnh càng như hạt phấn thông vàng rộm để vướng vào những mao mạch gây nên cơn hắt hơi tống khứ chính mình. Nó cũng không mang trọng trách cấy mầm cho tương lai, như những anh chị phấn hoa với những chiếc cánh mềm xoay cuốn cuồn trong gió. Nó chỉ là chút hương lẫn vào không khí, hút theo mũi, luồn vào mạch máu, thông lên não, chạm nhẹ vào một tế bào thần kinh.
Như ấn vào chiếc nút khởi động hoặc nút xóa một bộ phim của tiềm thức.
Như mở một cánh cửa vào không gian đa chiều của vũ trụ.
 Đơn giản chỉ là một cú hích, phần nội dung của giấc mơ hay hiện thực không thuộc về nó, dù là ghi hay xóa, mà hoàn toàn tùy thuộc vào tám tầng thức của chính cái nhân mà nó kích vào để nẩy mầm.


6 nhận xét:

  1. Mình mở hàng:) Lần trước đang đọc bỗng nhiên cụt ngang! Lần này gắng viết P nha.

    Trả lờiXóa
  2. Chẳng lẽ rồi cứ vầy hoài hỡi những bông hoa loa kèn của bóng đêm và mùi dạ lý hương?

    Trả lờiXóa
  3. Chà ...truyện hơi khó đọc ha ...

    Trả lờiXóa
  4. Lót dép chờ xem tiếp (he.. he..).

    Trả lờiXóa
  5. Kê gạch ngồi đọc , hy vọng ko bị đứt hơi giữa chừng :))

    Trả lờiXóa