Thứ Hai, 6 tháng 6, 2011

CỜ- BẠC trò chơi của thói tham.

* * *

Chơi cờ thí chốt, trò xưa cũ.

Dụ tốt lâm cung, mới thần sầu!

Bước một, tiến lên! Tuyệt đường lùi!

Xàng qua tả hữu, chiếu lung tung!

Xe cụt vào cung thành tướng sĩ?

Nên đem nướng hết cả ba quân?

Cờ thế gian nan, cầu mưu lược.

Gỡ bí nước thua: Chiếu đối đầu!

Trí sĩ bày ra cờ Quốc tế

Gỡ tạm bàn thua ván cờ Tàu.

* * *

Thanh niên nam nữ đánh bài tây.

Tiến lên! suốt mấy chục năm nay.

Thắng, lợi?! Cũng chỉ vài con hẽo

Heo đỏ, heo đen cũng chết bầy.

Mắc dịch trong hầm thì tính một

Chết ở sa trường báo công hai?!

Bài tẩy khó hơn, phải khéo đoán?!

Úp xuống! thâm cung, bí mật đây!

Lật tẩy?! Lơ mơ là phạm luật!

Chung tiền không đủ phải đi đày!

Ăn- thua? đâu dễ, cổ bài Tây?!

* * *

Cờ -bạc? Bày ra? Tây-Tàu cả!

Phải đâu đen - đỏ của dân này?

Cớ sao nhiều người tham lam thế.

Cứ sát phạt nhau, chết cả bầy!

Cầm nhà, bán nước, đợ vợ con.

Trộm cắp, ăn mày...Nhục nước non.

Vỗ ngực: Vinh quang, muôn năm..Cũ!

Còng lưng, mỏi gối vẫn cứ bòn?

Nhà- Nước Ông Cha ta để lại.

Buông cờ, gát bạc. Giữ cho con.

Hay thật! Mình gõ một câu hát trong bài hát về đất nước trước 1975 vào ô tìm kiếm của Google để tìm tên tác giả, nó cho mình bài viết trong blog cũ đã bỏ của mình. Thì ra trong bộ nhớ của ông Google, mình là người duy nhất nhớ bài hát đó! Không những thế nó còn lưu hết những bài viết của mình. Nếu hổng nhờ thế, mình cũng chả nhớ mình đã viết. Bài này là một trong những bài "ổng" lưu.

2 nhận xét: